Tìm kiếm những câu chuyện ma có thật , nhung cau chuyen ma co that tại 123doc - Thư viện trực tuyến hàng đầu Việt Nam.
Em đến chào anh. Anh Giang có về anh nói với anh ấy đừng trách em. Vĩnh biệt các anh! Len khóc, chạy qua vườn ra cửa, không quay lại nữa. Nguyên nhân cái tổ làm miến tan chắc chắn có phần câu chuyện của Len. Khi nghe hắn thuật lại chuyện Len đến chào, mặt Giang tái đi.
Tôi tên Thanh là nam sinh viên năm nhất đang phải lận đận để tìm nhà trọ để thuân tiện cho việc học. Đi cùng tôi là thằng bạn thân, tên Nam.Hai đứa đi tìm từ sáng đến xế chiều vẫn không tìm được nơi trọ ưng ý. Bọn tôi ghé vào quán nước ven đường vì mệt rã rời phải chạy nguyên ngày, lo lắng vì
Phòng trọ có vong (truyện thật) – ngách 100,ngõ Đông Thiên,Lĩnh Nam – Tác Giả phamtheanh2801 Tháng Năm 18, 2022 Những câu chuyện trong nhà tôi – Tác giả: Trần Ninh Giang.
Tìm kiếm những câu chuyện ma có thật nổi tiếng thế giới , nhung cau chuyen ma co that noi tieng the gioi tại 123doc - Thư viện trực tuyến hàng đầu Việt Nam
.
Đêm đó, đang ngủ, một cơn ác mộng chợt đến khiến Thanh giật mình thức giấc. Trong lúc cố gắng vỗ về lại giấc ngủ, cậu bỗng cảm giác có người đang hát ở quanh đây. Thanh nín thở, lắng tai, đúng là có tiếng hát thầm, phát ra từ phía căn phòng trống. Cậu rất ngạc nhiên, ko rõ ai còn thức để mà rì rầm vào giờ này? Thanh với tay lấy chiếc điện thoại, cậu bấm vào 1 phím bất kỳ để bật đèn màn hình lên 1 giờ 12 phút sáng, đây là giờ mà đáng lẽ mọi người phải ngủ say rồi mới phải. Trong xóm chẳng ai có thói quen thức khuya. Kể cả 2 người thức khuya nhất, là Thanh và Thu, cũng đều đi ngủ trước 12 giờ. Tò mò, Thanh nhổm dậy ghé mắt qua khe cửa sổ cố gắng quan sát. Những cảnh tượng Thanh nhìn thấy khiến cậu rùng mình sởn gai mái bro xi măng của căn phòng trống, có 1 bóng đen đang ngồi vắt vẻo. Điều khiến cho Thanh lạnh sống lưng, là tuy ngồi trên mái nhà, nhưng chân của bóng đen dài gần chạm đất. Nó đung đưa như những đứa trẻ con vẫn làm vậy khi ngồi trên những chiếc ghế cao, hoặc những vị trí mà chân ko chạm được đất. 2 tay bóng đen cầm 2 sợi dây, ở điểm cuối mỗi sợi dây thắt lại thành vòng tròn, nhìn như 2 chiếc vợt cầu lông cầm ngược. Đấy là 2 chiếc thòng lọng, chúng cũng đang đong đưa như 2 chân bóng đen vậy. Vừa ngồi đong đưa chân, bóng đen vừa lẩm nhẩm hát thầm. Ban đầu Thanh ko nghe rõ, nhưng sau một lúc tập trung, cậu nghe được vài câu trong bài hát "Gió lạnh đêm hè mắt đã cay Bơ vơ một cõi nào ai hay Lòng mang một nỗi niềm u uẩn Chờ mong người mãi, ai có hay" Đây là một bài hát hoàn toàn lạ, Thanh chưa bao giờ được nghe thấy ở đâu cả. Nhịp điệu bài hát khá dịu dàng, đều đặn, được hát bằng giọng hát thầm làm cho người nghe có cảm giác người hát mang một nỗi buồn miên man ko bao giờ dứt. Tiếp đến, lại một bài khác "Nếu anh là cánh diều Em sẽ là sợi chỉ Vì nếu ko có chỉ Diều sẽ chẳng dám bay đâu" Cũng là một bài hát lạ. Nhịp điệu vui hơn, nhưng vẫn được hát với giọng hát thầm khiến người nghe có cảm giác người hát có một ước muốn thật giản dị, nhỏ bé nhưng chẳng bao giờ trở thành hiện thực. Trong một phút xuất thần, Thanh như hòa nhịp cùng bóng đen ma quái, cậu say mê lắng nghe giai điệu các bài hát, những ngón tay cậu sờ soạng một cách vô thức lên song cửa sổ như đang gõ nhịp theo giai điệu. Tâm hồn cậu như muốn thoát ra khỏi cơ thể, nó bay theo nỗi buồn hay những niềm vui mà bài hát mang chợt, tiếng ho của anh chàng công an kéo Thanh trở về thực tại. Cậu nhận thức được trước mắt mình là một con ma, một dạng yêu quái, chứ ko phải một người nghệ sĩ, và 2 cái dây thòng lọng kia, biết đâu là để dành cho cậu. Thanh sợ cứng người, cậu muốn la lên một tiếng nhưng có 1 cái gì chẹn lại nơi cuống họng cậu khiến cậu ko thốt lên nổi. Dùng hết sức bình sinh, cậu đẩy mạnh tay vào cửa sổ. "Rầm!". Cánh cửa mở tung, trước mắt Thanh chỉ là một màn đêm tĩnh mịch. Cậu cố nhìn kỹ, nhưng chẳng có bóng đen cũng chẳng có đôi chân hay dây thòng lọng nào hết."Có lẽ là ảo giác"-Thanh tự nhủ, mặc dù trong lòng, cậu ko tin đấy là ảo giác một chút nào. Cậu bật điện lên và đi vào phòng tắm thay quần áo vì bộ quần áo cậu đang mặc đã ướt đẫm mồ hôi. Đêm ấy, cậu cứ để điện như vậy trong lúc ngủ. Những hình ảnh về bóng đen, đôi chân dài ngoằng, dây thòng lọng và những bài hát thực sự khiến Thanh rợn tóc gáy. Từ đấy cho đến sáng, cậu ko ngủ được, lúc nào cậu cũng có cảm giác sau lưng mình, trên trần nhà, trong nhà vệ sinh, hay bên ngoài bức tường... có những thây ma mặc áo dài với đôi mắt trắng dã ko tròng hay những bóng đen bất động cùng hàng răng lởm chởm, những người đàn bà có bộ tóc dài từ đầu đến chân che kín mặt mũi đang nhìn cậu chăm chăm... Tóm lại, tất cả những gì cậu hấp thụ được qua những câu chuyện ma quỷ, những bộ phim kinh dị đồng loạt quay trở về khủng bố tinh thần cậu. Con người là thế, người ta có thể sống rất nhiều năm ko sợ hãi dù đã nhồi nhét đủ thứ đáng sợ vào đầu, nhưng chỉ cần một sự kiện kích thích là tất cả những thứ ấy sẽ như quả bom nổ chậm quay về dày vò tinh thần sau Thanh kể lại cho nàng nghe về câu chuyện rùng rợn đấy. Nàng nói rằng Thanh làm nàng sợ và đề nghị cậu không nhắc lại chuyện đấy nữa. Thanh ko nhắc đến chuyện ấy trước mặt nàng, nhưng cậu ko thể nào thoát ra được khỏi nỗi ám ảnh của những bài hát, cậu lẩm nhẩm lại chúng ở khắp mọi lúc mọi nơi. Lúc ăn, trước khi đi ngủ, trong lúc làm việc... Trong những giấc mơ, cậu thường xuyên gặp lại bóng đen cùng 2 sợi dây thòng lọng. Nó đi lại đầu giường trên đôi chân dài như 2 cây sào, đưa những ngón tay xù xì vuốt ve lên khuôn mặt cậu, hát cho cậu nghe rồi từ từ cúi xuống, vén những lọn tóc dài phủ kín khuôn mặt cho cậu hét phải khuôn mặt của Lai, anh chàng làm việc cho văn phòng chính phủ đó sao? Nhưng khuôn mặt mới nham nhở và đáng sợ làm sao. Hàm răng lởm chởm trong cái mồm rộng ngoác đến tận mang tai, cái lưỡi dài ngoằng rớt dãi lòng thòng, đôi mắt trắng dã lồi cả ra ngoài, bên khóe mắt, những con dòi bọ đang bò lổm ngổm...Thanh hoảng sợ giơ tay cố đẩy khuôn mặt ấy ra, nhưng đụng đến đâu, từng mảng thịt thối rữa rớt ra đến đấy, cho đến lúc cả cái đầu của bóng đen chỉ còn là một chiếc đầu lâu trắng ởn thì nó rớt xuống, lăn lông lốc trên nền nhà như 1 quả bóng...Giấc mơ ấy lặp lại hàng đêm, nhiều đến nỗi mà giờ đây, mỗi khi gặp mặt Lai, Thanh lại rùng mình. Lai ko biết điều đó, anh vẫn vô tư kể cho Thanh nghe một cách thao thao bất tuyệt về cuộc cách mạng vô sản Nga, về sự chiếm hữu tư liệu sản xuất của giai cấp tư bản, về nhiệm vụ của tuổi trẻ trước diễn biến hòa bình...Dây thòng lọngBẵng đi 1 thời gian, một hôm Thanh có việc phải về muộn. Cậu trả tiền taxi ở đầu ngõ và đi bộ vào . Hít một hơi thật dài tiễn biệt mùi hơi đất ẩm ướt của trời đêm, Thanh bước vào khu nhà trọ. Để ko làm phiền mọi người, Thanh cố bước thật bỗng khựng người hát ấy, cái giọng thì thào đều đặn ấy như đang rót vào tai Thanh cả những giai điệu quen thuộc lẫn mới mẻ. Thanh chết điếng người, từng dòng điện chạy dọc sống lưng khiến cậu như muốn ngất xỉu. Cậu muốn quay lưng chạy thật xa và quên đi tất cả những chuyện ma quái này, thế nhưng như một phản xạ vô điều kiện, đôi mắt cậu tự động nhìn về phía căn phòng trống. Cửa căn phòng hé mở, từ bên trong, ánh sáng leo lét như ánh nến thoát ra ngoài. Từng giai điệu ngọt ngào đang phát ra từ đấy. Như người bị thôi miên, Thanh lững thững bước về phía căn phòng. Những giai điệu của bài hát như trải thảm dưới chân mời gọi cậu. Cậu có cảm giác mình đang đi trên những đám mây mềm mại với ánh sáng chói lòa và những cánh hoa hồng trắng nhẹ nhàng rơi xung quanh, trên nền giai điệu của những bài hát được hát bằng cái giọng thì thầm mà đêm nào Thanh cũng mơ thấy. "Em ở bên tôi như một câu chuyện cổ Một bóng hồng trong tập truyện Liêu Trai Và tôi sẽ xa em một sớm ngày Biết đâu sẽ không một lời từ biệt".Khi Thanh đến nơi, cửa căn phòng tự động mở ra và cậu có thể quan sát tất cả những gì ở bên trong. Thanh sững tượng cậu nhìn thấy vừa rùng rợn nhưng cũng ko kém phần bi trần nhà có 2 sợi dây thòng lọng, nhưng dưới sợi dây bên trái có xác một cô gái mặc một bộ đồ trắng muốt từ đầu đến chân. Mái tóc dài mềm mại của nàng phủ lên đôi vai đã rũ xuống vì ko còn sinh khí. Cái xác quay mặt vào tường nên Thanh ko thể nhìn rõ mặt. Sợi dây bên phải ko có gì. 2 sợi dây nhưng chỉ có 1 cái nền nhà, là 1 vòng hoa lớn diện tích khoảng 1m2 được kết thành hình trái tim từ những bông hồng trắng, viền của vòng hoa này cắm những cây nến trắng nhỏ đang cháy sáng. Trên tường, ngay sau xác cô gái, là một bài thơ được viết bằng máu"Em chỉ có một giấc mơ thật giản dị Được ở mãi bên người mình yêu Được cùng chung những dòng nước mắt Chung niềm vui và cả những nỗi buồn""Anh đang nhìn cái gì thế?", một tiếng nói lạnh như mùa đông phát ra từ bên phải Thanh. Cậu giật bắn người quay đầu lại. Cô gái vũ trường đang đứng ngay cạnh cậu. Cô ta nhìn cậu một cách kỳ dị như thể trên cổ cậu vừa mọc thêm 1 cái lúng búng "Tôi...". Cậu chỉ vào cánh cửa căn phòng và quay lại một lần nữa Thanh chết điếng cửa vẫn đóng im ỉm như chưa bao giờ được mở, ko có dây thòng lọng, ko có cái xác, cũng chẳng có vòng hoa,...Thanh cảm thấy choáng váng, cậu ko biết phải giải thích thế nào với cô gái này. Cậu hỏi lại cô ta "Cô ko nhìn thấy gì à?""Có, tôi thấy anh trợn mắt đứng nhìn vào cánh cửa phòng này, anh đang thôi miên nó hả?". Cô ta trả lời và cười. Cô ả có một nụ cười nhẹ nhàng khác xa với điệu cười thô lỗ mà các cô cave vẫn hay cười. Đây cũng là lần đầu tiên Thanh thấy cô ta cười. Thanh cảm giác có một cái gì đấy rất quen thuộc gần gũi ở điệu cười của cô ta mà lúc này cậu không thể nào cắt nghĩa được. Cậu thấy thật mỉa mai thay cho hoàn cảnh hiện nay của mình, ko lẽ cậu phải giải thích tất cả những chuyện ngu ngốc vừa rồi với 1 cô cave? Cô ta ko phải là loại người có thể tin tưởng cậu, và ngược lại, cậu cũng ko thể nào tin tưởng cô ta được. Cô ta sẽ ko ngần ngại nói rằng cậu là thằng "khìn" và cười vào mũi cậu. Người duy nhất cậu có thể nói lúc này là Thu, tiếc rằng Thu đã về quê ở Hưng Yên từ 3 hôm nay."Không có gì, hôm nay cô không đi làm sao?". Thanh nói lảng đi và nhìn vào mắt cô ta thăm dò."Đấy là việc của tôi. Anh ko sao chứ?". Cô ả trả lời và nhìn Thanh với ánh mắt nghi hoặc."Tôi ổn". Nói rồi Thanh chào từ biệt và mở khóa phòng. Cậu thấy mệt mỏi và căng thẳng khủng khiếp. Trước khi bỏ đi, cô gái còn nói thêm với Thanh "Anh nhìn thấy gì thì nói cho tôi biết với nhé. Tôi tên Nhung". Mới đầu, cậu nghĩ Nhung đang bỡn cợt mình, nhưng khi quay lại nhìn cô ả, Thanh ngạc nhiên là thái độ của cô nàng ko có vẻ gì là cợt nhả cả. Cậu ậm ờ cho qua chuyện rồi đóng cửa lại, nằm vật ra giường và suy nghĩ về tất cả những chuyện vừa xảy ra. Những bông hoa, những sợi dây, bóng đen, xác cô gái, những cây nến... tất cả như đang nhảy múa xung quanh cậu trong nền là những bài hát thì thầm. Thanh ước gì có Thu ở đây. Thu đã về quê được 3 ngày. Nàng ra bến bắt xe về quê ngay sau buổi học cuối cùng trước khi nghỉ hè. Thanh muốn đưa nàng ra bến xe, hoặc đưa nàng về tận Hưng Yên luôn, nhưng Thu nói rằng nàng ko muốn làm phiền cậu đến thế. Nàng vẫn luôn như vậy, tự lập và cá tính. Thu ko nói rõ nàng sẽ nghỉ hè trong bao lâu, nhưng nàng hứa sẽ trở lại trong thời gian sớm nhất, nàng cũng rất khổ sở khi phải xa Thanh. Thanh nghĩ có lẽ cậu phải xa Thu trong khoảng 1-2 tuần. Thu nói nàng ko thể ra sớm hơn được vì bố mẹ nàng ở quê cũng rất mong đợi nàng. Thanh ko thể ích kỷ, bởi vì thời gian Thu và Thanh ở gần nhau nhiều hơn hẳn thời gian Thu được ở gần bố lại để điện như vậy cả đêm, nhưng cậu ko ngủ. Cậu nằm thu mình vào một góc. Một tiếng động nhỏ cũng khiến tim cậu đập như muốn vọt ra khỏi lồng ngực. Đôi lúc cậu muốn nhìn qua khe cửa về phía căn phòng trống, nhưng cậu ko đủ can đảm. Cậu sợ lại phải nhìn thấy những hình ảnh ma quái, sợ giai điệu những bài hát mặc dù lúc này, trong bụng cậu đang lẩm nhẩm lại chính lời bài hát cậu vừa nghe được. "Em ở bên tôi như một câu chuyện cổ Một bóng hồng trong tập truyện Liêu Trai Và tôi sẽ xa em một sớm ngày Biết đâu sẽ không một lời từ biệt". Nó cuốn hút đến kỳ lạ khiến cho Thanh mặc dù đang ở trong tâm trạng sợ hãi đến tột cùng cũng ko thể nào quên được. Cậu có cảm giác là đọc nó lên cậu bớt căng thẳng hơn mặc dù nhớ đến nó tức là nhớ đến những hình ảnh quái đản vừa ấy ko có thêm chuyện gì xảy ra, nhưng Thanh ko ngủ được. Cậu thức trắng, và cho đến sáng, cậu mệt mỏi đến mức gần như ngất đi. Cậu gọi điện đến tòa soạn xin nghỉ và nhắm mắt lại ngủ một giấc ngày tiếp theo, Thu vẫn chưa ra. Nàng thường xuyên nhắn tin cho cậu, nhưng điều đó hình như chỉ càng làm Thanh nhớ Thu hơn mà thôi. Trong 3 ngày ko có chuyện gì xảy ra nhưng Thanh luôn bị căng thẳng thần kinh. Cậu nhẩm đến thuộc như cháo chảy giai điệu và lời của tất cả các bài hát thầm ma quái mà cậu nghe được. Cậu ko thể hiểu nổi tại sao chúng quyến rũ cậu đến mức như vậy. Trong đầu Thanh đưa ra hàng vạn câu hỏi mà cậu ko biết phải trả lời ra sao. Ai là tác giả những bài hát? Liệu những gì cậu thấy có phải là ảo giác? Nếu là ảo giác, thì giải thích ra sao về những bài hát ? Hay những bài hát ấy cũng do chính cậu là tác giả, chính cậu sáng tác ra trong vô thức lúc gặp ảo giác mà cậu ko biết? Lẽ nào cậu có những khả năng sáng tác tiềm tàng mà cậu ko ý thức được? Những trường hợp này trong lịch sử ko phải là hiếm, nhưng cậu mới chỉ nghe người ta giải toán, tìm ý tưởng, phát minh... trong những giấc mơ mà thôi, chứ trong lúc thức như cậu thì chưa nghe nói bao giờ. Hay những lúc nhìn thấy hình ảnh ma quái, là lúc cậu đang ngủ, cậu mộng du? Giả thuyết này cũng ko thuyết phục cậu lắm, bởi vì những hình ảnh, những hồi ức về lúc ấy thực đến mức cậu ko thể nào nghĩ đấy là mộng đêm dài ko ngủ được, Thanh lang thang trên mạng, cậu vào các diễn đàn lớn chuyên nói về ma quỷ để tham khảo mong tìm được một trường hợp giống mình. Thế nhưng cậu nhanh chóng nhận ra là các câu truyện được member của các diễn đàn post lên đa phần là truyện hư cấu, mang tính chất rùng rợn, kích thích trí tưởng tượng, dọa người khác là chính. Nó vô tình làm cho cậu tưởng tượng nhiều hơn, và do đó, cảm thấy sợ hơn. Những con ma mà cậu luôn tưởng tượng đang ở sau lưng mình kể từ hôm gặp bóng đen trên mái nhà, giờ đây có thêm rất nhiều hình dạng mà cậu thu thập được 3 hôm nay trên các forum. Nào là ma chết trôi, ma nữ đứng giữa đường, ma ko chân, ma chỉ trỏ, ma trâu treo trên cành cây, ma đi nhờ xích lô, ma đói... đến các loại quái thú đầu chó mình cọp, quái thai ăn thịt người... ko ngừng được cậu nhập vào bộ nản, Thanh tắt máy tính và đi ngủ. Trong giấc ngủ, Thanh lại thấy căn phòng trống, thấy trái tim hoa hồng, thấy 2 dây thòng lọng và thấy xác cô gái treo trên chiếc thòng lọng bên trái. Nhưng lần này, xác cô gái đong đưa, và nó quay lại từ từ, đối mặt với cậu. Đầu cô gái gục xuống trên sợi dây, mái tóc dài xõa xuống che lấp một phần khuôn mặt. Bất chợt cô ta ngẩng mặt lên và ngoác miệng cười với khủng khiếp!!!Lại là khuôn mặt của Lai, anh chàng văn phòng chính phủ. Lần này mặt anh ta trắng bệch như thạch cao, đôi mắt vẫn trắng dã ko tròng và cái miệng chi chít những chiếc răng nhọn, đen như gai bồ kết. Cái xác vẫn thế, vẫn lơ lửng đong đưa, 2 bàn tay rũ xuống, chỉ duy có cái đầu và khuôn mặt, khuôn mặt của Lai trên cái thân xác bất động ấy lại cực kỳ sống động và ma quỷ. Chiếc đầu ngó nghiêng, lúc lắc, rồi đôi mắt ko tròng ấy đá lông nheo với Thanh, cái miệng đầy răng mím lại và chu ra như muốn gửi cho cậu một nụ hôn gió, rồi nó lại ngoác ra, lè lưỡi như trêu ngươi cậu. Rồi cả sợi dây di chuyển, cái xác di chuyển, cái đầu di chuyển, nó tiến nhanh lao về phía Thanh và cái xác rơi bịch xuống, đè lên người cậu...Thanh giật mình tỉnh giấc, người cậu đầm đìa mồ hôi. Liệu cậu có thể chịu đựng được bao lâu trước những chuyện này đây? Đột nhiên, Thanh nảy ra 1 ý nghĩ, cậu đến bàn làm việc bật máy tính cùng trình duyệt web Firefox truy cập Google, đánh dòng chữ "Gió lạnh đêm hè mắt đã cay" và enter. Ko có kết quả nào tương thích, Google gợi ý cậu tìm cụm từ này mà ko có dấu ngoặc kép. Thanh tiếp tục tìm kiếm với các cụm từ của 2 bài hát cậu nghe được lúc đầu"Gió lạnh đêm hè mắt đã cay Bơ vơ một cõi nào ai hay Lòng mang một nỗi niềm u uẩn Chờ mong người mãi, ai có hay""Nếu anh là cánh diều Em sẽ là sợi chỉ Vì nếu ko có chỉ Diều sẽ chẳng dám bay đâu"Vô ích, dù cậu tìm kiếm theo kiểu gì đi nữa cũng ko có 1 kết quả nào tương thích. Cậu bắt đầu tin vào giả thuyết những bài hát này do chính cậu sáng tác trong lúc mộng du, hoặc là những bóng ma kia hoàn toàn có thật. Chán nản, Thanh gõ như một cái máy cụm từ "Em ở bên tôi như một câu chuyện cổ" vào hộp tìm kiếm và enter. Kết quả hiện ra khiến cậu ko thể nào tin nổi. Không như 2 bài thơ trước, bộ máy tìm kiếm của Google đã trả về một số kết quả với link trang web cụ thể có cụm từ này và cả những cụm từ tiếp theo của bài hát. Click vào link ở ngay đầu, Thanh thấy hiện ra một bài thơ khá dài trong đó bao gồm cả đoạn bài hát mà cậu biết. Tựa đề của bài thơ này là "Một cơn mưa buồn" và tác giả là có bút danh "Góc Nhìn".Góc Nhìn là ai? Anh ta làm bài thơ này khi nào, và ở đâu? Thanh gõ vào Google từ "Góc Nhìn", nhưng kết quả trả về quá nhiều và ko đưa đến một cá nhân cụ thể nào cả. Bởi vì "Góc Nhìn" là một tính từ khá phổ biến nên dễ hiểu là có đến hàng triệu kết quả liên quan đến từ này. Thanh ghép 2 cụm từ "Góc Nhìn", "Một cơn mưa buồn" vào và tiếp tục ra lệnh cho Google tìm kiếm. Kết quả thu được hoàn toàn làm hài lòng Thanh. Cậu đã có thông tin về con người này.
Những truyện ma có thật ở Đà Lạt là thứ thu hút rất nhiều khách du lịch hằng năm đến đây, nhất là các bạn có tinh thần mạo hiểm và mong muốn được trải nghiệm cảm giác mạnh tâm linh. Sau đây là 8 câu chuyện có thật mà Dalat Camping đã chọn lọc để gửi đến bạn. Để tăng cảm giác hơn, hãy trùm chăn thật kín vào ban đêm trước khi đọc bạn nhé! Bạn đang xem bài viết 8 truyện ma có thật ở Đà Lạt Truyện ma có thật ở Đà Lạt Đồi thông Hai Mộ 2017Chuyện ma hồi đi trượt máng trượt ở DatanlaDinh Bảo Đại – TOP truyện ma có thật ở Đà Lạt 2022Truyện ma có thật ở Đà Lạt, đèo PrennChuyện ma ở cây thông cô đơnChuyện ma ở khách sạn lầu 4Bị theo tại Hồ Than Thở gần Đồi thông 2 mộ năm 2017Chuyện ma ở khách sạn lầu 3Tổng kết Truyện ma có thật ở Đà Lạt Đồi thông Hai Mộ 2017 Một hôm tháng 7 năm 2017, khoảng 10h đêm, trời đang mưa mình cùng người bạn đi qua dốc đồi thông hai mộ không 1 bóng người vì quá sợ nên phải chạy xe thật nhanh. Sau đó, đến căn nhà mình thuê thì thấy hai người một nam một nữ không biết già hay trẻ đang cầm ô che mưa chỉ nhìn thấy phía sau. Mình và bạn mình đều thấy nhưng vừa quay qua mở cửa thì không thấy nữa nên sợ quá chạy vào nhà luôn. Không những thế, căn nhà mình thuê cũng có ma. Đêm tới, khi ngủ còn nghe tiếng lục đục lục đục nhưng mà người ta không phá, đồ bạn mình phơi ở thành máy giặt sáng dậy thấy treo trên cây móc. Lúc 3h sáng, bạn mình đi vệ sinh thấy bóng người bước lên cầu thang nhưng lại không có ai hết. Chuyện ma hồi đi trượt máng trượt ở Datanla Lúc trượt lên thấy thác đẹp nên mọi người cùng chụp ảnh. Lúc đó điện thoại di động của bạn trai mình còn rất nhiều pin định chụp chân dung cho mình thế nhưng vừa chụp xong coi lại thì bị tắt máy. Lúc đó người yêu mình thử mở máy lên nhưng không được nên không chụp hình nữa. Về phòng cắm sạc điện thoại, rồi mở hình ra xem lại nhưng những tấm hình đó đều không còn lưu. Dinh Bảo Đại TOP truyện ma có thật ở Đà Lạt 2022 Cách đây 4 năm, tôi và chị gái lên Đà Lạt chụp ảnh ở Dinh Bảo Đại. Mọi người đến đây hẳn đều biết chiếc ghế mà người ta nói vua Bảo Đại đã từng ngồi được đặt ở đại sảnh. Lúc đó tôi ngồi lên ghế để chị tôi chụp ảnh. Chị tôi chụp ảnh khá đẹp, biết lấy góc chụp và ít khi bị out focus. Nhưng lạ một điều, hôm đó chị tôi không thể lấy focus được mặt của tôi. Nhưng có rất nhiều người đang chờ đợi nên chúng tôi chụp nhanh rồi đi. Sau đó, tôi không nghĩ nhiều về nó, không xem lại ảnh và tiếp tục đi lòng vòng chụp ảnh. Tham quan xong, hai chị em bắt taxi về khách sạn và mở ảnh ra xem. Khi mở bức ảnh ra xem thì khúc chụp chỗ ghế của vua Bảo Đại bị nhòe, không rõ như tay người chụp bị run tay. Cả 15 tấm đều bị như vậy và 2 trong số đó có bóng đen như khói phía sau lưng tôi. Tôi sợ quá xóa hết đi, không dám để lại. Xem thêm Checkin 4 bảo tàng ở Đà Lạt có gì khám phá? Truyện ma có thật ở Đà Lạt, đèo Prenn Đêm ngày 29 tết năm 2019 mình có chở vài người bạn và chị mình lên Đà Lạt. Đêm đó, từ chợ Đà Lạt về khách sạn ở sân Golf Sam, đoạn đèo Prenn, một người trong xe thấy tai nạn và la lên “tai nạn kìa” 2 lần và kết quả là vừa xuống đèo thì xảy ra tai nạn luôn đây là đoạn dẫn vào đường cao tốc Liên Khương. Lúc này dù đã hạ kính mà mình vẫn bị che mắt. Khi cho xe rẽ vào 1 cách chậm rãi dứt khoát mà vẫn bị tai nạn, đặc biệt hơn là xe mới mua mới lấy biển số. Trong khi 2 người bạn tới bệnh viện, mình có thắp nhang lên con lươn giải phân cách nhưng không thể cắm nhang xuống mặc dù chỗ đó là đất trồng cây. Cho tới khi cắm xuống được thì thêm 1 người đi xe máy “xòe” kế bên. Sau khi đỡ cho người đó lên mình nhìn lại thì 3 cây nhang mới cắm cháy hết chưa đầy 1 phút. Mình cắm lại thì nhang không cháy hết, mà cháy lên lửa 2 cây. Sau đó thì công an tới cẩu xe về đồn để làm giấy tờ. Chuyện ma ở cây thông cô đơn Có một lần mình đi cùng một người bạn đi chơi ở chỗ cây thông cô đơn thì bị lạc vào rừng thông và may mắn đã về được. Lúc đó khoảng 2-3 giờ chiều, bạn ấy đi tắm còn mình nằm trong phòng ngủ. Khi tôi đang ngủ, mình mơ thấy một người phụ nữ gõ cửa phòng và nói rằng cô ấy là dọn phòng. Lúc đó, mình thấy rất lạ vì homestay mình thuê chỉ toàn nam. Lúc ấy mình nhìn lên thì thấy miệng người đó toàn là máu đang cười với mình Mình giật mình toát mồ hôi hột dù nhiệt độ trong phòng khi đó chưa tới 20 độ. Từ hôm đó, mình không dám ở một mình trong phòng khi lên Đà Lạt nữa. Chuyện ma ở khách sạn lầu 4 Khi lên Đà Lạt làm việc, mình đi cùng người yêu và nhờ bạn bè gần đó đặt nhà nghỉ để nghỉ ngơi. Tối hôm đó, chúng tôi đi chơi, ăn uống như mọi ngày và về phòng thu xếp công việc cho ngày mai. Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu trước khi đi ngủ mình không tự nhiên cáu gắt với người yêu. Đã gần 12h đêm, 2 đứa mình cãi nhau những chuyện không đáng. Sau đó, 2 đứa đi ngủ trên giường riêng phòng có 2 giường. Khi mới vào giấc ngủ thì mình bị bóng đè, cố gắng mở mắt ra, vùng vẫy nhưng không dậy được. Sau đó thấy 1 người nam hơi gầy, nhỏ con nhào tới ôm, vuốt tóc mình. Người mình lạnh toát mồ hôi. Cố gắng vùng vẫy trong tiềm thức rồi cố gắng đạp chân thật mạnh đẩy nó xuống cuối giường. Mình niệm phật nhưng vẫn không được. Mình còn nghe tiếng thì thào “Anh nè, em không thương anh hả?”. Sau 1 hồi vật vã, vùng vẫy trong tiềm thức, cầu xin thì mình cũng tỉnh dậy được. Lúc đó khoảng 1h mấy sáng, mới đi qua kêu người yêu mình nhưng chỉ bảo là bị bóng đè. Sau đó bảo người yêu bật hết đèn lên và mở chú đại bi nghe để ngủ lại. Mình chìm vào giấc ngủ thì lại tiếp tục bị bóng đè lần nữa. Lần này mình thấy rõ người nam kia hơn, nắm mạnh lấy tay mình, còn thì thào ” Đi, đi lên đây với anh. Em hết thương anh rồi hả ”. Mình có kêu người yêu mình cứu nhưng chắc là không nghe thấy được. Lại tiếp tục vùng vẫy cầu xin trời phật thì mình mới tỉnh dậy được. Lúc đó gần 4h sáng mà chú đại bi tự tắt lúc nào cũng không biết. Mình sợ quá, quyết định không ngủ nữa và thức tới sáng đi làm luôn. Sáng sớm khi bình tĩnh lại mình mới kể chuyện tối qua thì người yêu mình cũng bảo ”Anh cũng bị bóng đè nhưng không kể em, sợ em sợ” . Xem thêm TOP 9 các trường đại học ở Đà Lạt nổi tiếng bạn nên biết Bị theo tại Hồ Than Thở gần Đồi thông 2 mộ năm 2017 Năm 2017, vì chia tay người yêu mình đi lên du lịch Đà Lạt một mình. Lên đó có bạn đại học dẫn đi tham quan vài địa điểm hot Quảng trường, Nhà thờ con gà, Vườn hoa Cẩm Tú Cầu, Đường hầm đất sét. Đến 12h trưa, bạn mình rủ đi lên đồi thông 2 mộ. Hai đứa đến đồi thông 2 mộ và chụp một vài bức ảnh ở đó. Sau đó, chúng mình đi ăn trưa và trở về khách sạn. Từ lúc đó trong người mình cảm giác khác hẳn luôn. Mình cáu gắt với tất cả người khác giới dù là lạ hay quen biết. Về khách sạn cái là mình ngủ từ 1h đến 7h tối dù nghe báo thức kêu nhưng không thể ngồi dậy được vì có cảm giác như bị ai đè. Tối đó mình cũng đi chợ đêm Đà Lạt nhưng trong lòng không vui, nhắn tin cho người yêu cũ khóc lóc, rồi thức đến 5,6h sáng. Cho đến ngày hôm sau, lịch trình đã sắp xếp xong rồi nhưng mình cáu kỉnh không chịu đi đâu, chỉ ngồi trong quán cà phê, không nói chuyện với bạn luôn. Đến chiều, mình nhận được điện thoại từ Sài Gòn báo rằng công việc đang làm gặp trục trặc, nên mình vội vàng trở về. Tối đó, bạn mình tiễn mình lên xe về Sài Gòn nhưng mình vẫn tỏ thái độ cáu kỉnh. Lên xe không ngủ được, nghe nhạc Phật thì càng khó ngủ. Mình cảm nhận được nhịp tim đập rất khác, như có 2 nhịp đập chồng lên nhau. Lúc về đến Sài Gòn, đặt xe về, mình cũng cáu gắt, thái độ với anh Grab luôn. Về tới phòng, mình cảm thấy mệt và quyết định nghỉ học, ở phòng nằm trùm chăn cả ngày dù Sài Gòn rất nóng, sợ ánh sáng, thay tính đổi nết, khó ở khó ưa… Mình nhận quay quảng cáo, clip 5 phút mình quay 3 tiếng không xong vì quên thoại, mặc dù trước đó mình test thoại rất trôi chảy nên mới đc chọn. Mình bất lực, ức quá khóc luôn, xin về không quay nữa. May chị chủ và anh quay phim tâm lý cho mình về nghỉ ngơi hôm sau quay tiếp. Mình điện thoại cho mẹ vừa khóc vừa nói “mẹ ơi, chắc con bị ai theo rồi, con thấy mệt người, nặng vai, đau đầu mà khó thở lắm” . Mẹ mình cũng tin chuyện tâm linh, mẹ nói “mai qua cô Thuỷ coi đi con” là cô mình hay coi bói. Thời điểm đó mình rất hay tiêu cực, thấy con dao thì nghĩ đến cảnh cứa tay, đi ngoài đường cứ muốn lao vào xe lớn rất khủng khiếp, cứ muốn chết thôi. Mình có hẹn cô đó thầy giải ở quán cà phê để xem cho mình. Trước đó mình hay coi cô về gia đình, công việc, tình cảm… Cách đó không lâu mình lục đục tình cảm có hỏi cô. Cô nói người ta có người mới rồi mà mình không tin, ai dè lại phát hiện bị mình cắm sừng thiệt. Mình mới mở miệng hỏi “cô ơi con mới đi Đà Lạt về cô xem thử con có bị…”. Cô trả lời luôn “có, 2 người sau lưng con đó”. Mình nghe xong lạnh hết sống lưng luôn. Cô nói “1 nam 1 nữ nha con, 2 người này yêu nhau mà bị gia đình cấm cản, nên rủ nhau tự tử ở hồ than thở, bị vướng ở hồ lâu rồi mà hạp con nên theo, người con trai thích con, còn người con gái đi theo “dựa””. Mình đưa hình chụp ở đồi thông cho cô xem, thì cô chỉ đích thị 2 cái bóng trong tấm hình luôn. Mình liền xóa và nhờ cô giải giúp mình. Cô nói để cỡ 5-7 ngày nữa là “họ” lôi mình theo luôn, vì thương mình, theo mình nên mới không cho mình tiếp xúc với người khác giới, khiến mình cáu kỉnh.. Tối đó cô về đền làm lễ còn mình thì đi sinh nhật bạn. Lúc về mình đau đầu kinh khủng, một tay cầm bánh kem, 1 tay vỗ vỗ đầu cho đỡ nhức, thì bạn đang chở mình nói – Mày ngồi yên coi Uy, tao đi xe đã yếu rồi còn giỡn giỡn lắc lắc. – Mày bị điên à, tao đang đau đầu gần chết đây nè. – Tao cảm nhận đc mày lắc đuôi xe rõ ràng luôn á. Lúc đó vừa tức vừa đau đầu nên mình không thèm nói lại. Đến lúc về nhà nó mới nói, lúc lắc lần đầu nó không để ý, lắc xe lần 2 nó nhìn gương chiếu hậu thấy mình ngồi im là biết “có người” ghẹo chứ không phải là mình lắc xe. Hôm sau cô đưa các loại lá, sả, bưởi, và nước gì như mùi hương gì thơm lắm cho mình xông. Cô dặn 12h trưa nấu nước lên xông, xông 3 lần như vậy và ráng chịu 1 xíu vì khi xông rất nồng mùi, nếu không chịu được thì không mời “người ta” ra được đâu. Hôm đó mấy đứa bạn cùng phòng của mình đi học hết, mình bỏ nước và các loại lá vào xông. Vừa trùm mền để xông là mùi sặc lên mũi, thở không được, cảm giác muốn vùng dậy á. Nhưng nghĩ thôi ráng, ráng thì mới giải được chứ cứ như thế này, trước sau gì cũng bị “người ta kéo đi”. Thế là mình khấn “anh ơi, anh thương em thì anh phù hộ cho em, anh thiếu gì thì báo mộng cho em, em mua vàng mã em tạ lễ cho anh, chứ âm dương không hòa hợp được, anh đừng theo em, tội em” vừa khấn vừa khóc luôn. Mình cảm nhận được phía ngoài cái mền mình trùm, có bàn tay xoa đầu mình. Đó là một bàn tay lớn như bàn tay nam giới xoa đầu mình 3 lần mà lúc đó chỉ có mình ở nhà. Giờ kể lại mình vẫn nhớ như in luôn. Mình xông 3 lần, đi tắm và ngủ 1 giấc. Đến tối đi quay 30p là xong clip, người mình nhẹ hẳn đi, tâm trạng vui vẻ như bình thường.. Chuyện ma ở khách sạn lầu 3 Năm ngoái, mình đi Đà Lạt với một người bạn và ở một khách sạn quen thuộc nhưng không biết nó đã đổi chủ. Chúng mình được xếp vào một căn phòng trên tầng ba tầng cao nhất của khách sạn và cảm giác căn phòng đó lạnh lẽo thế nào đó. Mình hơi sợ nên mở cửa nhà vệ sinh trong lúc tắm. hôm đó mình quay mặt vào và quay lưng ra cửa thì cảm giác rõ có người đứng ngoài nhà vệ sinh nhìn mình, mình giật bắn người quay lại thì không có ai cả, 2 lần liên tiếp đều như vậy. Sợ quá nên mình nói bạn đứng trước cửa nhà vệ sinh nói chuyện cho đỡ sợ. Bài viết nho nhỏ này đã tổng hợp 8 mẩu truyện ma có thật ở Đà Lạt tuy ngắn thôi, nhưng đủ cho bạn cảm thấy rờn rợn, hay phấn khích về địa điểm này. Bạn có thể tìm đọc thêm về các câu chuyện qua YouTube, các hội nhóm chia sẻ về Đà Lạt. Cám ơn bạn đã đọc và hẹn gặp lại ở trong nhiều bài viết sau.
CÔNG TY CỔ PHẦN TIME PUBLISHING Mã số doanh nghiệp 0316696351 Địa chỉ Phòng Tầng 5, Toà nhà A3, The Goldview, Số 346 Bến Vân Đồn, Phường 01, Quận 4, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam Email [email protected] Liên hệ & hỗ trợ Nạp Hạt Dẻ Copyright © 2021 All rights reserved.
Truyện ma có thật 100% ở Sài GònTác Giả Trần Tuệ BăngWebsite Mê Truyện MaXem Lại Chap 3 Tại ĐâyCuộc trùng phùng giữa người âm kẻ dương như thế này trong các bạn đã có ai từng chưa?Sau tiếng gọi của đứa bé, mình ngã quỵ xuống nền nhà rồi khóc nức nở- Chị ơi, em Ruồi đây! Đã có chuyện gì xảy ra với chị vậy? Chị vội vàng nói như thể sợ không còn đủ thời gian ở đây nữa. Đại loại là 1 năm nay không ngày nào chị k tìm cách liên lạc với mình, chị luôn luôn đi theo mình để tìm cơ hội ra dấu hiệu cho mình biết nhưng theo lời chị nói thì mình nặng bóng vía nên dù chị có báo mộng hay làm đủ mọi cách mình vẫn không thể nào nhìn ra sự tồn tại của chị. Chị không còn cách nào khác đành nhập vào đứa cháu để gặp mình. Chuyện bắt đầu vào ngày hôm ấy. Chị Ngân và người yêu chia tay nhau, mình thấy chị buồn và khóc nguyên ngày, càng an ủi chị càng buồn rồi khóc nhiều hơn. Đêm ấy chị nằm cạnh mình mà cứ sụt xịt khóc khiến mình ngủ không được nên mua chục lon bia rủ chị ra đường rày ngồi uống. Hai chị em ngồi tỉ tê đủ thứ chuyện trên trời dưới biển, lúc này 2 đứa đều ngà ngà say rồi mà chị thì cứ lâu lâu quay qua hỏi mình có thấy con bé tầm 16,17 tuổi ngồi ở góc tường bên kia đường ray không? Mình cũng nhìn theo hướng chị chỉ 2,3 lần mà không thấy nên mình nghĩ chắc là chị xỉn rồi nhìn gà hoá quốc. Nhưng lúc ấy chị cứ quả quyết bảo mình là con bé đó nó hét lên nhờ chị tìm cho nó cái gì mà tiếng gió cứ ù ù làm chị không nghe rõ là tìm cái gì. Lúc đó thì 2 chị em mỗi đứa cũng bắt đầu bật lon thứ 5 rồi, định rằng uống xong lon đó thì về ngủ. Mình thì mắc tiểu nên đi lại phía lùm cây giải quyết, dưới ánh đèn mờ mờ mình thấy có cái bóp màu tím tuy bẩn nhưng thấy có vài tờ tiền thò ra khỏi miệng bóp nên mình nhấc lên mở ra kiểm tra. Bên trong có quá trời tiền mà toàn là mệnh giá 10 đồng tiền loại cũ. Những đồng tiền này đa phần cũng đã bị mục nát, chỉ còn lại vài tờ nhìn khá ổn. Trong bóp có 1 cái cmnd và 1 tờ giấy đã nhoè không thể đọc được. Mình chạy lại đưa cho chị coi rồi 2 chị em vứt cái bóp, cmnd với tờ giấy lại chỗ cũ còn mấy đồng tiền thì đem về khu tập thể, tờ nào còn xài được thì mình chia cho mỗi người 1 tờ làm kỷ niệm. Chuyện chỉ có thế, tưởng chừng rất đơn giản nhưng lại là nguyên nhân khiến chị phải chết!Lúc ngồi nhậu ở đường rày, chị rõ ràng nhìn thấy con bé 16,17 tuổi. Con bé này xinh lắm, thoạt nhìn thấy con bé thì chị cũng khá bất ngờ thắc mắc trong lòng là sao con bé kia nhìn xinh thế mà đêm hôm lại ra đường rày ngồi 1 mình. Sau đó con bé cứ chỉ vào lùm cây hét lên cái gì to lắm mà lạ là con bé nó ngồi cách 2 chị em có gần chục mét thôi mà chị không nghe được nó nói gì. Sau khi đã chết chị mới biết con bé đó khi ấy là ma. Nó tự tử chết ở ngay chỗ 2 chị em ngồi nhậu, chết năm 1996. Gia đình nó giàu có, đợt ấy chuẩn bị qua Mỹ định cư nhưng con bé đã có người yêu nên nhất quyết không chịu. Gia đình không quan tâm vẫn quyết định sáng hôm sau bay đi Mỹ thì đêm hôm ấy nó tự tử. Khi lao vào gầm xe lửa nó có để lại cái bóp, bức thư và cmnd để cho người nhà biết nhưng lúc nó chết cái bóp có dính máu bị con chó tha vào lùm cây nên không ai tìm được thân nhân của con bé rồi đem xác nó đi chôn. Sau khi nó chết, người nhà lại không biết tin tức gì của nó cứ nghĩ rằng con bé bỏ nhà đi. Sau khi nó chết nhìn thấy cha mẹ anh em họ hàng đau khổ bỏ công ăn việc làm đi tìm nó đến mức kiệt quệ thì lúc này nó mới hối hận. Nhưng sự hối hận đó đã quá muộn màng và nó k còn cách nào để báo cho gia đình là nó đã chết nên chỉ có thể hy vọng vào cái bóp. Nó ngồi canh cái bóp ấy mấy chục năm mới gặp được 2 chị em mình. Nhưng 2 chị em mình lại vô tình khiến cho hy vọng duy nhất của nó bị tan tành nên nó đem lòng thù hận. Sau khi đã hiểu ra mấu chốt đầu đuôi câu chuyện thì chị mỉm cười- Chị xong việc trên dương gian rồi, sau khi chị gặp em chị có thể thanh thản ra đi. Em không còn nhiều thời gian, hãy tìm gia đình cho con bé thì em sẽ được sống!Nói rồi chị chào từng người trong gia đình rồi thoát ra…Hành trình đi tìm thân nhân của người chết bắt đầu từ đây!
chuyện ma có thật net